QUÊ HƯƠNG TÔI.
Giọt mưa buồn trôi xa trên biển vắng.
Mang nặng lòng vì nỗi nhớ xa quê.
Thương quê tôi người dân sao vất vả.
Sáng trưa chiều hối hả vì mưu sinh.

Ráng sức mình tự lo cho cuộc sống.
Mong gia đình ổn định và bình an.
Mong con cái giỏi ngoan trong học vấn.
Mong tương lai che lấp cảnh bần cùng.


Đất nước tôi dân muôn trùng khốn khó.
Nhưng vẫn lo xây đắp cho ngày mai.
Phải làm gì?Hy sinh cho đất nước.
Để hán tàu khỏi bước trên Quê hương.

Biển nước tôi sóng miệt mài sương gió.
Nhưng bình minh ló dạng ở biển đông.
Nước biển đông sống trong dân tộc việt.
Quyết một lòng giử biển đảo Quê hương.

Bao vấn vương nỗi niềm người xa xứ.
Với tâm tình vẫn giữ mãi niềm tin.
Quê hương mình sẽ bình yên dân chủ.
Vui tự do no đủ đến mỗi người.
Phan phước Huy.
Kỷ niệm ngày xa xứ.và cảc bạn quê tôi,









BẠN BÈ TÔI.


Nắng hoàng hôn dần xuống cuối chân trời.
Bạn bè tôi tuổi đời ngiêng bóng xế.
Nhớ thuở xưa bên làng quê khe suối.
Vui chơi học dưới rặng núi vọng phu.

Rồi chiến tranh mịt mù trong di tản.
Tôi lại về một làng nhỏ xa xôi.
Bạn mới tôi trôi dạt khắp mọi miền.
Nay về đây với nỗi niềm man mác.

Tôi đến trường với bạn bè lưu lạc.
Nhưng tâm hồn thấy lạc lõng bơ vơ.
Thầy với Cô không đủ giờ đến lớp.
Lòng chợt buồn khi nhớ lại trường xưa.

Bạn bè tôi mỗi đứa một phương trời.
Tuổi thiếu thời bước đi trong vất vả.
Bao khó nhọc tất cả vì mưu sinh.
Tuổi học trò lung linh giọt nước mắt.

Khó khăn nhất một thời đã đi qua.
Nhưng bạn ta còn người trong kham khổ.
Mong bạn mình cố gắng để bình an.
Với tâm hồn thản nhiên và hy vọng.

Tôi cầu mong những người bạn đã mất.
Sớm được về miền đất hứa xa xôi.
Tôi cầu mong những điều tốt đẹp nhất.
Sẽ thật sự đến với bạn bè tôi.
Phan Phước Huy php88
TUAN NGUYEN


BONGTRAN
GIA DINH TY NA
Gia Dinh Frére Triển,