Mổi độ xuân sang nhớ chuyện mình.
Chuyện tình cách biệt đã bao năm.
Em đến thăm anh hoa đào nở.
Xuân nào hớn hở đón chào em.
Em đến nắng xuân thêm nồng ấm.
Lòng anh ấm lại với tình em.
Xuân đến rồi đi trong thương nhớ.
Tim anh sợ mất bóng người yêu.
Đành lòng tiễn bước em ra đi.
Lệ buồn chia cắt hay phân ly.
Hàng mi thắm ước tình ta đó.
Ai muốn tình ta theo gió bay.
Lại một lần nữa tim lay động.
Mộng nhớ tình em với mùa xuân.
Xuân lòng thắt chặt tình trong gió.
Đây đó tình ta mãi có nhau.
php88 Huy Phan
GIỮA HAI CHIỀU QUYÊN NHỚ
Chưa đủ nhớ để gọi là yêu.
Chưa đủ quên để thành xa lạ.
Anh ám ảnh Em giữa hai chiều nghiệt ngã.
Nghiêng bên này lại chống chếch bên kia.
Ngôi sao nào thỗn thức giữa trời khua.
Dịu dàng quá lời thì thầm cũa gió.
Ngũ ngoan thôi ngọn cỏ mềm bé nhỏ
Biết đâu chừng thiên sứ đứng vây quanh
Trái tim đa mang chở tình yêu chòng chành.
Quyên với nhớ lắc lư nhịp sóng.
Anh là gì giữa bốn bề vang vọng.
Em nghẹn lòng khi thốt gọi thành tên.
Chưa đủ quên để thành xa lạ.
Anh ám ảnh Em giữa hai chiều nghiệt ngã.
Nghiêng bên này lại chống chếch bên kia.
Ngôi sao nào thỗn thức giữa trời khua.
Dịu dàng quá lời thì thầm cũa gió.
Ngũ ngoan thôi ngọn cỏ mềm bé nhỏ
Biết đâu chừng thiên sứ đứng vây quanh
Trái tim đa mang chở tình yêu chòng chành.
Quyên với nhớ lắc lư nhịp sóng.
Anh là gì giữa bốn bề vang vọng.
Em nghẹn lòng khi thốt gọi thành tên.
php88
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét