CON ĐƯỜNG XƯA
Đêm hẹn hò sao trăng tròn sáng quá.
Tay cầm tay hương tóc tỏa ngạt ngào.
Bên hàng cây vầng trăng sao lấp lánh.
Cùng lắc lư sánh nhịp với tình yêu
Em mười tám mỷ miều vui san sẽ.
Anh đôi mươi tuổi trẻ vẫn dạt dào.
Nhưng cuộc đời không dể như mình bão.
Em não lòng đành cất bước ra đi.
Chôn tình đầu em vội bước vu quy.
Ôm tình si anh chôn kín trong lòng.
Lời ước mong thôi đành vào quên lãng.
Quên con đường quên cã khoãng trời thương.
Hương tình xưa lâu lâu chợt nhớ lại.
Trái tim hồng giử mải tình xa xăm?
Bao nhiêu năm thời gian trôi biền biệt.
Nhưng con đường tiếc nhớ kỷ niệm xưa?.
Anh sẽ về thăm lại đường xưa củ
Nhưng hàng cây ủ rủ dưới ánh trăng.
Mang nặng lòng những ngày xưa thân ái.
Cũa một thời trai trẻ đã đi qua.
Tình đầu 1988
php88

Nhưng khó là làm sao ,để Bạn mình hiểu và thông cảm cho mình.
Bài này tuy viết đã lâu.
Nhưng mà nó sẽ ,suốt đời theo ta.
Nhiều khi suy nghỉ chuyện đời.
Bốn bề thanh vắng một mình cô đơn.
Lắm khi gió lạnh từng cơn.
Làm cho băng giá con tim mất rồi.
Đôi khi muốn tỏ vải lời.
Mấy ai thông cảm hiểu đời gian nan.
Gian nan những bước phong trần.
Nhưng mà vẩn bước trên đường gian nan.
Vài người thân thiết gian nan
Làm sao biết được , thế gian chuyện buồn
Viết vào, ngày Buồn, tháng Nhớ, năm Cô đơn.
php88
1990
VÌ SAO?
Vì sao em hỏi, lổi vì đâu.Bên hàng cây vầng trăng sao lấp lánh.
Cùng lắc lư sánh nhịp với tình yêu
Em mười tám mỷ miều vui san sẽ.
Anh đôi mươi tuổi trẻ vẫn dạt dào.
Nhưng cuộc đời không dể như mình bão.
Em não lòng đành cất bước ra đi.
Chôn tình đầu em vội bước vu quy.
Ôm tình si anh chôn kín trong lòng.
Lời ước mong thôi đành vào quên lãng.
Quên con đường quên cã khoãng trời thương.
Hương tình xưa lâu lâu chợt nhớ lại.
Trái tim hồng giử mải tình xa xăm?
Bao nhiêu năm thời gian trôi biền biệt.
Nhưng con đường tiếc nhớ kỷ niệm xưa?.
Anh sẽ về thăm lại đường xưa củ
Nhưng hàng cây ủ rủ dưới ánh trăng.
Mang nặng lòng những ngày xưa thân ái.
Cũa một thời trai trẻ đã đi qua.
Tình đầu 1988
GIAN NAN
Dể là khi ta hiểu và thông cảm Bạn mình.Nhưng khó là làm sao ,để Bạn mình hiểu và thông cảm cho mình.
Bài này tuy viết đã lâu.
Nhưng mà nó sẽ ,suốt đời theo ta.
Nhiều khi suy nghỉ chuyện đời.
Bốn bề thanh vắng một mình cô đơn.
Lắm khi gió lạnh từng cơn.
Làm cho băng giá con tim mất rồi.
Đôi khi muốn tỏ vải lời.
Mấy ai thông cảm hiểu đời gian nan.
Gian nan những bước phong trần.
Nhưng mà vẩn bước trên đường gian nan.
Vài người thân thiết gian nan
Làm sao biết được , thế gian chuyện buồn
Viết vào, ngày Buồn, tháng Nhớ, năm Cô đơn.
VÌ SAO?
Những lời qua lại ,khiến lòng đau.
Thương nhau mình cũng thương nhau lắm.
Mà sao mình chẵng,cố chiều nhau.
Có phải lổi là của anh không.
Tình cho hơn tinh tú trên trời.
Mênh mông mây trắng giăng đầy núi.
Và nhiều hơn cả tuyết mùa đông.
Có thể lổi là lổi ở nơi anh.
Mộng ước tình yêu thật êm đềm.
Đời mấy khi mơ mà có thật.
Nên tình lận đận để mà xem.
Anh chẵng bao giờ trách em đâu.
Thế giới tình yêu lắm sắc màu.
Có trách thì trách lòng anh đã.
Yêu em để lấy những niềm đau.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét